Một là, ông Tuyển có nói: Tôi là người trẻ nhất của đoàn tàu không số trong chiến tranh, tôi có 5 năm chiến đấu trên đoàn tàu không số trong chiến tranh. Theo thông tin về cá nhân ông được nhiều nhà báo như Xuân Ba, Hồng Thanh Quang, Đình Kính viết thì ông sinh năm 1954, 16 tuổi đã nhập ngũ gia nhập đoàn tàu không số, sau đó tham gia chiến đấu ở Cam-pu-chia. Không rõ thời quân ngũ của ông làm tới cấp bậc, chức vụ gì nhưng khi tham gia các hoạt động của Ban liên lạc CCB tàu không số, thường thấy ông khi thì đeo quân hàm thượng tá, lúc lại đeo quân hàm trung tá. TRong 10 tập phim “Huyền thoại tàu không số”, cũng thấy ông xuất hiện trong phim với quân hàm trung tá, thượng tá. Bên hành lang cuộc họp báo hôm ấy, tôi có hỏi ông về điều này thì ông Tuyển nói vui: “Cấp của anh... to lắm, lẽ ra anh phải là...Thượng tá cơ!”. Tuy nhiên, tôi đã được nghe một số cựu chiến binh tàu không số phàn nàn về việc này. Có người nói ông Tuyển mới chỉ mang hàm... Tôi cũng xin bổ sung để ông hay: “chúng tôi, những nhà báo có dịp chạm lướt vào một phần quá khứ với những cuộc gặp gỡ một số cựu chiến binh tàu không số, cũng đủ đọng lại bao day dứt phía sau ngòi bút. Một ông Huỳnh Ba ở Đà Nẵng, người thuỷ thủ cuối cùng còn sống của chuyến tàu gỗ đầu tiên đã trải qua cuộc đời thầm lặng, cơ cực mà chưa hề nghĩ rằng mình góp công “khai thiên lập địa” con đường, ở tuổi 87 mới được ở nhà xây, một ngôi nhà tình nghĩa. Một máy trưởng Phan Nhạn vợ mất sớm, gà trống nuôi 3 con nay đã ở tuổi 80, con cái chưa có công việc ổn định, lại lo nuôi cháu trong ngôi nhà dột nát ở Nha Trang. Một “La Văn Cầu của tàu không số”, anh Phan Hải Hồ ở Nam Định, người xin chặt chân mình để đánh tàu địch lúc về quê chỉ còn một chân vẫn phải đi cày, nuôi lợn nhưng lại dành tiền huân chương để về Cà Mau viếng mộ đồng đội. Một chính trị viên Đỗ Như Sạn ở Thanh Hoá gan góc, dạn dày cũng nghỉ chế độ sớm, vợ mất sớm, gà trống nuôi con, chống chọi với bệnh tật, thu nhập chính dựa vào lương hưu và vườn rau má... Đó là chưa kể còn biết bao nỗi đau tinh thần đang đè nặng trái tim người đang sống: Nhiều người vợ, người con thuỷ thủ tàu không số vẫn chưa tìm thấy hài cốt chồng, cha mình. Nhiều người đáng được hưởng chế độ thương bệnh binh nhưng chưa được hưởng vì thủ tục quá nhiêu khê. Má Mười Rìu thời chiến tranh cho cách mạng vay 10 cây vàng và chạy vạy bà con thêm 20 cây mua thuyền cho cách mạng với lời hứa của cấp trên “cách mạng thành công sẽ trả” nhưng rồi hoà bình, má phải còng lưng buôn thúng bán mẹt để gom trả bà con mà không một lời đòi hỏi. Chỉ đau lòng trường hợp người con trai duy nhất của má cũng là thuỷ thủ tàu không số bị nghi ngờ oan, mãi mới được kết nạp Đảng trở lại. Vợ cố Anh hùng Hồ Đức Thắng cũng vì giữ bí mật con đường mà chấp nhận bị khai trừ khỏi Đảng và rồi người ta cũng quên chuyện này khi thời bình. Có cả trường hợp con cái thuỷ thủ tàu không số do chiến tranh mà rơi vào cảnh éo le, oan khuất, mất cả nhà cửa nay vẫn chưa đòi lại được...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét