Thứ Tư, 16 tháng 11, 2011

HỒNG VINH,HỮU ƯỚC LÊN...BÀN THỜ !

Hồng Vinh, Hữu Ước lên... bàn thờ!


Cảnh các quan chức và nguyên thủ ôm gốc cây ở các khu di tích, chùa chiền như chùa Bái Đính tôi thấy nhiều. Nhưng lên ngồi... bàn thờ kiểu như Hồng Vinh, Hữu Ước “ngồi” tại khu du lịch “Đại Nam văn hiến” của đại gia “Dũng lò vôi” ở Bình Dương thì quả là lần đầu và độc nhất vô nhị trên thế gian.
          Ảnh trên trang blog của nhà thơ Văn Công Hùng. Theo ông Hùng, cùng “ngồi thờ” với ông Vinh ông Ước còn nhiều vị tai to mặt lớn khác, toàn loại “lãnh đạo nhà nước”.
DSC00214

TIỀN ĐÈ

Đè chứ không phải đề nhé, nó khác nhau hoàn toàn.
Thời buổi này dè bỉu tiền là ngu, là vớ vẩn, thậm chí có nguy cơ là... tâm thần.
Nhưng ứng xử với tiền như... bạo chúa thì cũng hãi. Ông chúa đảo Tuần Châu treo bandron yêu cầu mỗi nhan viên phải nhắn đủ bao nhiêu tin đấy để bầu chọn cho vịnh Hạ Long, "thằng nào con nào" không nhắn đủ thì đuổi việc. Thế là bạo chúa chứ gì nữa.
Có một kiểu bạo chúa nữa là mang tiền đè... thơ. Huhu nó đây nhé.


Về thăm văn hiến trùng dương/ đại nam vạn thọ vô cương tuyệt vời/ về thăm văn hiến biển trời/ Đi về chở cả đạo đời như như

Về thăm văn hiến thiên thư/ tiệt nhiên định phận kình ngư lạc hồng/ về thăm văn hiến đại đồng/ đi về chở cả sắc không nhiệm màu




Chắc chắn nhà văn Hữu Ước chưa bao giờ làm ở báo Công an TP HCM. Ở nơi này mình thấy rất đông, rất nhiều tên các bác lãnh đạo nhà nước như thế này.

Các chị công nhân này được trả 60.000 ngày để cứ thấy ở đâu có cỏ dại thì nhổ.

Vấn đề là ông làm gì thì cứ làm, lẳng lặng mà làm ở trong nhà ông ấy, còn ở đây, đồng chí Huỳnh Uy Dũng vác thơ ra treo khắp nơi, sơn son thếp vàng rất đẹp. Mỗi ngày hàng ngàn người vào xem, ít nhất cũng có 20% người nghĩ đây là... thơ. Hôm qua mình vào, vô cùng kính phục sự hoành tráng bề thế, sự đổ tiền ra để làm nên cái khu du lịch này, nhưng lại cũng vô cùng hãi cái gọi là văn hóa ở đây. Nó rất tạp pí lù, ông Giê Su lẫn ông Thích Ca, ông Di lặc bên chúa hài đồng, Cụ Trần Hưng Đạo bên cụ Hồ, dưới đức phật, có mẹ Âu Cơ mà không thấy cha Lạc Long Quân vâ. vân... và... thơ, vô thiên lủng thơ. Trong đoàn mình đi có khối vị làm công tác văn hóa và tuyên giáo, rất nhiều vị chăm chú lấy giấy bút ghi thơ hoặc lấy đt di động quay, chắc để về... truyền bá.

Mình không dè bỉu tiền, nhưng, post lên mấy bài thơ để mọi người chiêm ngưỡng vậy.

Hơ hơ...

--------------------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét