Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2012

MẠNG MULTIPLY : BLOGGERS "LÃO THẦY BÓI GIÀ" QUA ĐỜI

Bloggers Lão thầy bói già sinh hoạt trên mạng multiply.com tên thật là đinh Vũ Hoàng Nguyên đã qua đời.

Xem blog Laothayboigia Ở đây

Dưới đây là bài viết trên Photphet.ifo:


SIN TRÀO BÓI GIÀ & HẸN GẶP LẠI





Gã tên thật là Đinh Vũ Hoàng Nguyên. Trên cõi Net xưng danh là laothayboigia. Mình biết gã chưa lâu, độ một năm giở lại. Ngoài đời, gã đen đúa, rắn rỏi, mặt đầy sẹo, tàn tích của những cú ngã xe sau những trận say bất tử.


Rảnh rỗi, mình hay gọi gã đi bú diệu. Mình dạng thần bia, còn gã thánh diệu. Hợp nhau ở cái khoản bú đớp, phét lác, luyên thuyên. Trận nào cũng say tan tác. Nhiều bận gọi, gã chối không đi, bởi nhiều nhẽ, tỉ như cầm cọ, trông con, đánh toa lét. Nhưng thực ra gã ngại. Như có lần say, gã tỉ tê, ông mời nhiều quá, tôi ngại. Rồi gã cũng cố công mời mình một bữa ra trò, bia cỏ thôi, ăn uống mà cứ nhìn nhau áy náy. Hôm đó còn nhớ, gã đi cùng  Quốc Trọng Xuân tóc đỏ, Đình Toán nhiếp ảnh gia, Tử Huyến dịch sĩ, thi sĩ ở Trần, Ninh mãi chẳng ra Hồ và một vài cao nhân khác chẳng kịp nhớ tên. Hóa ra gã chơi tuyền hàng khủng.


Một dạo nghe đâu gã chuyên tâm luyện Yoga. Mình biết gã luyện vì gì. Gã mắc chứng tật rất ác về thị lực. Thường thì không sao, mỗi lần cầm cọ vẽ thì mắt cứ mờ tịt đi sau khoảng 30 hoặc 45 phút. Thế nên, họa phẩm của gã rất nhọc nhằn. Nhưng được bức nào thì ra bức ấy. Trong mắt kẻ mù màu như mình, tuyền trác tuyệt. Gã khoe, được giá lắm, tuyền bốn, năm ngàn, không có bán.


Thêm một lí do nữa là gã mắc chứng dạ dày rất nặng. Đó là hậu quả của những trận rượu vã từ thửo hàn vi cũng như sự nhiệt tình, hết mình, nể bạn của gã lúc hiện tại. Một ngày, theo gã thống kê, điện thoại có tới gần hai chục cuộc gọi nhậu. Một ngày một trận nhậu thôi cũng đã chết. Đằng này có bữa, gã chạy sô đến ba. Vẫn tại cái sự nhiệt tình, hết mình và nể bạn. Nhẽ vì thế mà người ta yêu quý gã.




Di ảnh của Bói già trên cõi Net. Bên phải là nhạc sĩ Nguyễn Minh Tuấn


Mắt kém nên gã vẽ chậm. Năng lượng sáng tạo trong gã chửi đôi con mắt thậm tệ. Gã giải phóng cho nó bằng cách cầm bút. Gã vẽ đời bằng bút bi và ít chì màu. 


Trước tết, gọi gã làm bữa rượu tất niên. Gã bảo ốm, đang nằm viện. Hỏi thăm bệnh tình thì gã chỉ bảo cảm xoàng. Mình không tin lắm. Cảm xoàng ai đi nằm viện? Hối hả của công việc lẫn tết tư làm mình cũng quên bẵng.


Qua tết, anh em ngồi tụ bạ khai xuân, nhớ đến gã nên bốc máy gọi mời. Gã bảo vẫn đang nằm viện. Bỏ mẹ rồi, dứt khoát không phải bệnh xoàng. Hỏi nằm đâu để đến thăm, gã đáp viện E, khu Cầu Giấy. Rượu tàn, gọi gã để xem phòng ốc lối lang. Gã không nghe mà nhắn một tin cụt ngủn " ông đừng đến, tôi phải đi tia xạ". Thông tin đó và linh cảm mách cho mình một sự thật chẳng mấy an lành.


Ít lâu sau đó, Mai Thanh Hải gọi, Nguyên nó sắp chết, đến thăm đi. Hải còn nhắn cả địa chỉ " phòng cấp cứu, BV Vạn Xuân, tầng 6, toà nhà 7 tầng trong BV Y học cổ truyền Bộ Công an, 278 Lương Thế Vinh, Hà nội". Hóa ra gã đã chuyển viện. Ngay chiều đó chuẩn bị đến thăm thì nhận được tin nhà, cậu út ham vui mà ra đi mãi mãi.


Chưa kịp hoàn hồn thì hôm nay lại nhận được tin gã cũng đi nốt. Thế là anh em, bạn bè lần lượt bỏ ta đi. Không biết bao giờ thì tới lượt mình???


Sin trào Nguyên nhé. Hẹn gặp lại bên mâm rượu ở cõi Niết Bàn.


 



Các bạn, lũ con bò, vào đây http://laothayboigia.multiply.com/journal
 mà đọc văn phẩm của gã. Để xót thương cho một kẻ tài hoa nhưng yểu mệnh. Anh đi bú diệu đây. Địt mẹ đời. Quá khốn và quá buồn.


                                                             

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét