Thứ Hai, 16 tháng 1, 2012

CƯỠNG CHẾ CHỈ LÀ PHỤC VỤ NHÓM LỢI ÍCH CÁ NHÂN

Là người được tham gia nhiều vụ cưỡng chế. khi có một vụ cưỡng chế tôi thường tìm hiểu về "lý lịch" thực chất của từng vụ nó như thế nào? Tại làm sao bị cưỡng chế?.

Cưỡng chế đúng bản chất của nó là dùng bằng sức mạnh của chính quyền để đánh lại những người không chấp hành pháp luật.

Tất cả các vụ cưỡng chế đều trải qua giai đoạn kiện cáo.không nhiều thì ít đều có kiện cáo,và mỗi bên đều có cái lý của nó.Tôi chưa thấy vụ cưỡng chế nào mà trước đó không có kiện cáo.

Ngày nay,các quan nhà ta đều do đồng tiền làm hoa mắt hoa mũi,cộng với trình độ quá yếu kém của 1 số cán bộ địa phương,nên bằng nhiều thủ đoạn họ có thể lấy đất của dân bất cứ lý do gì,mà cũng không ai cưỡng lại được trước sức mạnh của chính quyền địa phương

Thực chất của công việc cưỡng chế là sự phối hợp tất cả các ban ngành trong chính quyền,thế nhưng có điều,tất cả đều nhìn vào công an là chủ yếu.Trong lúc công an lại lu mờ về lý lịch của vụ cưỡng chế này là sao cả,công an chỉ biết tuân theo lệnh của chủ tịch (Chủ tịch từ cấp xã trở lên) Thế rồi Công an cứ cặm cụi lên phương án tác chiến sau đó trình duyệt ,tuy nhiên khi trình duyệt chỉ là thủ tục chứ các ông UB làm gì biết được bài bản của CA họ làm thế nào.

Trong cưỡng chế, ông chủ tịch lại đóng vai trò là một ông chủ,nhưng ông chủ của thời cộng sản,mỗi ông chủ có một tài năng nào đó như nhiều tiền chạy chức,có quan hệ với cấp trên...vì thế nên các ông chủ đều có năng lực khác nhau  có được một  thế mạnh nào đó thôi.Có ông làm ra rất nhiều tiền nhưng lại rất giốt về luật và cứ thế trông cậy vào vai trò cộng sản thế mới chết người.

Loại trừ cưỡng chế đất dai để làm đường sá là do đền bù không thỏa đáng.Còn lại không thuộc diện trên thì các vụ cưỡng chế đều có màu sắc tư lợi cho một nhóm các nhân có chức.nguồn thu nhập từ cưỡng chế được lấy từ chủ đầu tư hoặc một cá nhân nào đó gọi là bên A.Nghĩa là ông chủ tịch sẽ thỏa thuận với bên A là nếu lấy được đất tôi chi cho anh chừng này ?

Về việc chi kinh phí bồi dưỡng cho những người tham gia cưỡng chế thì bên A chi trọn gói cho chủ tịch sau đó chủ tịch dùng tiền này bồi dưỡng cho anh em.Sau cưỡng chế nếu thắng lợi thì bên A có thể vui vẻ mời một bữa cơm thân mật.Và đồng thời cũng bàn giao đứt đoạn cho bên A.

Tôi nói như thế là vì rất ít vụ cưỡng chế phục lợi ích công cộng  ví dụ như lấy đất làm đường,bệnh viện,trường học...Tại sao nhóm lợi ích công cộng ít hoặc không có cưỡng chế là vì thể loại này người ta dùng ngân sách nhà nước thỏa thuận đền bù rất xứng đáng.

Như vậy,sự lắt léo của đồng tiền chỉ nằm trong nhóm lợi ích cá nhân mà đứng đầu là ông chủ tịch.

Vụ cưỡng chế ở Tiên lãng tôi tin 100% là nếu cưỡng chế được người ta sẽ giao cho một cá nhân chủ đầu tư nào đó.

Tôi đã tận mắt tham gia một vụ cưỡng chế mà chỉ 1 tháng sau đó chính quyền phải xin lỗi và bàn giao trả lại đất cho người bị cưỡng chế.Cũng có vụ cưỡng chế kéo dài đến cả tháng.

Nói về vụ cưỡng chế ở Tiên lãng theo tôi chỉ là phục vụ lợi ích cho ông anh họ Lê là chủ tịch Huyện,nhưng lợi thế là có ông em họ Lê là hậu thuận vững chắc với phương châm " hai đập một,không chột cũng què".

Việc cưỡng chế thắng lợi hay không là do sơ đồ chiến thuật của công an vạch ra,mà phải có hai phương án A và B.nếu thất bại rõ ràng là tác chiến kém .Điều này tôi không nói ông Vươn sai hay huyện sai.Nhưng rõ ràng công an huyện Tiên lãng rất kém..Và,thiệt hại làm 6 chú bị thương là do UBND Tiên lãng phải chịu trách nhiệm.

Nhân đây tôi cũng có ý nhìn ra chỗ này: Trước đây đã có ý kiến thành lập đồn công an,ý là công an hoạt động độc lập không liên quan gì đến chính quyền,nhưng làm thế này thì sự đầu tư cơ sở hạ tầng của công an không có trợ giúp,nhưng được cái là tự do hơn.Mô hình hiện tại công an nằm dưới sự chỉ đạo của chính quyền địa phương thì đương nhiên là như thằng đầy tớ UB chỉ đâu là sủa đó,chống lại thì không xong,sủa thì có khi mất cả mạng,kể ra cũng khổ,cuối cùng thì khổ 3 thằng lính thôi

100% các vụ cưỡng chế đều đem lại sự hận thù chế độ lâu dài,đây cũng là cội nguồn lòng tin của dân đối với Đảng.Khi Đảng,chính quyền đã dùng sức mạnh thì người dân chỉ có biết chết là xong chuyện.Câu chuyện Đoàn văn Vươn đã vinh danh rạng rỡ cho một người tiên phong chống lại sự thối nát của xã hội mà mỗi một chúng ta cần phải đồng cảm noi gương,phải viết phải nói,phải hành động cho đến khi những kẻ lộng quyền lợi dụng cộng sản phải chùn bước.

Tóm lại,cưỡng chế chỉ là một việc làm tức thời để đem lại lợi nhuận cho kẻ tham nhũng.Song về lâu dài,lịch sử sẽ đào bới nó lên như là chứng tích năm tháng sống dưới một thời đại,thời đại của những kẻ tham nhũng từ xóm cho đến tận trung ương



BÁO HẢI PHÒNG : VỤ CƯỠNG CHẾ "ĐƯỢC NHÂN DÂN ỦNG HỘ"


UBND huyện Tiên Lãng thu hồi đất tại xã Vinh Quang là đúng quy định

Chiều 12-1, Văn phòng UBND thành phố tổ chức họp báo về vụ án giết người, chống người thi hành công vụ xảy ra tại cuộc cưỡng chế thu hồi đất nuôi trồng thủy sản đã hết thời hạn giao đất tại xã Vinh Quang (huyện Tiên Lãng). Hải Phòng điện tử giới thiệu một số thông tin được công bố tại cuộc họp báo.


Vừa qua, UBND huyện Tiên Lãng thực hiện nhiệm vụ quản lý nhà nước về đất đai, tiến hành các thủ tục thu hồi diện tích đất bãi bồi ven biển sử dụng vào mục đích nuôi trồng thủy sản tại xã Vinh Quang hết thời hạn sử dụng, trong đó có trường hợp ông Đoàn Văn Vươn, công dân xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng. Do ông Vươn không chấp hành quyết định thu hồi đất, UBND huyện Tiên Lãng phải áp dụng biện pháp cưỡng chế thi hành vào ngày 5-1-2012. Trong khi thực hiện việc cưỡng chế, ông Vươn cùng một số người liên quan đã có hành vi chống đối, nên xảy ra vụ án hình sự; Công an thành phố Hải Phòng tiến hành khởi tố vụ án để điều tra theo quy định.
Chúng tôi xin thông tin một số nội dung cụ thể có liên quan đến vụ việc như sau:

1. Về tình hình chung thực hiện chính sách giao diện tích đất bãi bồi ven sông, ven biển vào mục đích nuôi trồng thủy sản trên địa bàn huyện Tiên Lãng.

Do đặc điểm về điều kiện tự nhiên nên huyện Tiên Lãng có diện tích đất bãi bồi ven sông, ven biển ngoài đê quốc gia khá lớn với 3157 ha, theo quy định của Luật Đất đai đây là quỹ đất chưa sử dụng, UBND huyện Tiên Lãng từng bước có quy hoạch, kế hoạch đưa vào sử dụng; từ năm 1992 đến năm 2000, huyện đã đưa được 1431 ha đất này sử dụng vào mục đích nuôi trồng thủy sản; trong đó UBND huyện giao diện tích 515 ha đất cho 56 hộ gia đình cá nhân; UBND các xã hợp đồng cho 219 hộ thuê 583 ha; diện tích còn lại 333 ha, UBND thành phố giao cho Tổ chức thuê theo thẩm quyền.

Theo quy định của pháp luật về đất đai thời kỳ 1993 - 1997, UBND huyện Tiên Lãng giao đất cho các hộ gia đình cá nhân sử dụng bằng các quyết định giao đất có thời hạn. Trong các quyết định giao đất ghi rõ thời hạn sử dụng đất, nêu rõ hết thời hạn sử dụng đất, chủ sử dụng đất phải giao trả lại đất để Nhà nước quản lý. UBND huyện ban hành quyết định thu hồi đất đối với các trường hợp hết thời hạn, trên cơ sở đó xem xét, giải quyết các trường hợp tiếp tục có nhu cầu xin thuê đất theo quy định. Đa số các trường hợp chủ sử dụng đất chấp hành quyết định thu hồi đất của UBND huyện; đối với diện tích (583 ha) các xã cho thuê, 219 hộ đã chấp hành việc giao lại diện tích đất khi hết hạn hợp đồng và thực hiện đầy đủ nghĩa vụ với nhà nước, một số trường hợp có nhu cầu sử dụng, đã được các xã cho thuê tiếp. Tuy nhiên, một số trường hợp được huyện giao đất, người sử dụng đất không chấp hành mà có khiếu kiện kéo dài, cố tình không thực hiện quyết định thu hồi đất của UBND huyện. Trong số đó có trường hợp ông Đoàn Văn Vươn, công dân trú tại thôn Thúy Nẻo, xã Bắc Hưng được giao đất nuôi trồng thủy sản ở vùng bãi ven biển xã Vinh Quang.

2. Về việc UBND huyện Tiên Lãng giao đất cho ông Đoàn Văn Vươn sử dụng vào mục đích nuôi trồng thủy sản.

Ngày 4-10-1993 UBND huyện Tiên Lãng ban hành Quyết định số 447-QĐ-UB giao cho ông Đoàn Văn Vươn, quê xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng, diện tích 21 ha đất bãi biển khu vực Nam cống Rộc thuộc địa bàn hành chính xã Vinh Quang (phần giáp đê Quốc gia) để sử dụng vào mục đích nuôi trồng thủy sản (NTTS), thời hạn sử dụng là 14 năm tính từ ngày ban hành quyết định giao đất. Quá trình sử dụng, từ năm 1993 đến năm 1997 ông Đoàn Văn Vươn đã tự ý đắp bờ bao để sử dụng vượt quá diện tích được giao.

Ngày 2-3-1997, ông Đoàn Văn Vươn có đơn xin giao đất bổ sung phần diện tích ông Vươn đã lấn chiếm ngoài diện tích được giao. Ngày 9-4-1997 UBND huyện ký Quyết định số 219-QĐ – UB xử phạt vi phạm hành chính hành vi lấn chiếm đất đai của ông Vươn với số tiền 1 triệu đồng. Ngày 9-4-1997 UBND huyện ban hành Quyết định số 220-QĐ-UB giao bổ sung cho ông Đoàn Văn Vươn 19,3 ha (phần diện tích ông Vươn sử dụng vượt so với quyết định giao ban đầu) giáp với diện tích cũ (phía giáp bãi trồng rừng phòng hộ), thời hạn 14 năm tính từ ngày 4-10-1993. Như vậy với 2 quyết định trên, ông Vươn được UBND huyện giao 40,3 ha đất để nuôi trồng thủy sản.

Ngày 20-12-2001, UBND xã Vinh Quang có Báo cáo số 02-BC – UB báo cáo việc phá rừng chắn sóng của ông Đoàn Văn Vươn.

Thực hiện Luật Đất đai năm 2003, đến thời điểm hết thời hạn giao đất, UBND huyện đã làm thủ tục để thu hồi toàn bộ 40,3 ha đất nói trên.

Riêng đối với diện tích 19,3 ha (được giao theo quyết định số 220-QĐ-UB, ngày 9-4-1997), sau khi làm các thủ tục theo quy định, ngày 7-4-2009 UBND huyện ban hành Quyết định số 461-QĐ-UBND thu hồi 19,3ha đất giao đã hết hạn sử dụng đối với ông Đoàn Văn Vươn.

3. Quá trình giải quyết khiếu nại Quyết định thu hồi đất

Ông Đoàn Văn Vươn khiếu nại Quyết định số 461-QĐ-UBND ngày 7-4-2009 của UBND huyện Tiên Lãng về việc thu hồi 19,3ha đất đối với ông Vươn. Thực hiện Luật Khiếu nại, tố cáo, ngày 19-6-2009, UBND huyện ban hành Quyết định số 1237-QĐ-CTUBND về việc giải quyết khiếu nại quyết định thu hồi đất đối với ông Đoàn Văn Vươn.

Không đồng ý với quyết định giải quyết khiếu nại của UBND huyện, ông Vươn khởi kiện vụ án hành chính tại Tòa án. Ngày 27-1-2010, Tòa án nhân dân huyện Tiên Lãng đã xét xử sơ thẩm tại bản án số 01-2010-HCST. Theo đó, bác đơn khởi kiện của ông Vươn; giữ nguyên Quyết định thu hồi đất số 461-QĐ-UB ngày 7-4-2009 của UBND huyện Tiên Lãng.

Ông Vươn có đơn kháng cáo bản án sơ thẩm. Tòa hành chính Tòa án nhân dân thành phố Hải Phòng đã thụ lý hồ sơ. Do trước khi mở phiên tòa phúc thẩm, sau khi đã có quyết định đưa vụ án ra xét xử ngày 19-4-2010, người kháng cáo (ông Vươn) có đơn xin rút toàn bộ yêu cầu kháng cáo nên ngày 22-4-2010 TAND TP Hải Phòng ra quyết định số 02-2010-HCPT-QĐ đình chỉ việc xét xử phúc thẩm vụ án hành chính. Tại Quyết định đình chỉ xét xử phúc thẩm của TAND TP Hải Phòng đã nêu: “Bản án hành chính sơ thẩm số 01-2010-HCST ngày 27-01-2010 của Tòa án nhân dân huyện Tiên Lãng có hiệu lực pháp luật kể từ ngày ra quyết định này”.

Sau khi TAND TP Hải Phòng có quyết định số 02-2010-HCPT-QĐ ngày 22-4-2010 đình chỉ việc xét xử phúc thẩm vụ án hành chính, UBND huyện đã gửi các thông báo, tổ chức nhiều lần làm việc với ông Vươn. Cụ thể:

- Ngày 20-8-2010, UBND huyện đã tổ chức làm việc với ông Đoàn Văn Vươn.
- Ngày 25-8-2010, UBND huyện có Thông báo số 224-TB-UBND về việc thực hiện quyết định thu hồi đất gửi ông Đoàn Văn Vươn.
- Ngày 14-9-2010, UBND huyện làm việc với ông Đoàn Văn Vươn.
- Ngày 27-9-2010, UBND huyện thông báo (lần 2) số 262-TB-UBND về việc thực hiện quyết định thu hồi đất gửi ông Đoàn văn Vươn.
- Ngày 05-10-2010, UBND huyện làm việc với ông Đoàn Văn Vươn.
- Ngày 12-10-2010, UBND huyện thông báo (lần 3) số 274-TB-UBND về việc thực hiện quyết định thu hồi đất gửi ông Vươn.
- Ngày 19-10-2010, UBND huyện làm việc với ông Đoàn Văn Vươn.
- Ngày 10-6-2011, UBND huyện làm việc với ông Đoàn Văn Vươn.

Tất cả các thông báo trên đã gửi ông Đoàn Văn Vươn; tại các buổi làm việc với ông Đoàn Văn Vươn nêu trên, UBND huyện Tiên Lãng đều yêu cầu ông Đoàn Văn Vươn thực hiện Quyết định số 461-QĐ-UBND ngày 07-4-2009 của UBND huyện Tiên Lãng về việc thu hồi diện tích đất giao nuôi trồng thủy sản đã hết thời hạn sử dụng, bàn giao diện tích đất bị thu hồi cho Nhà nước. Nếu ông Đoàn Văn Vươn có nhu cầu tiếp tục sử dụng đất thì làm các thủ tục để đề nghị thuê lại đất theo quy định hiện hành, nhưng ông Đoàn Văn Vươn cố tình không chấp hành mà yêu cầu UBND huyện phải tiếp tục giao đất cho ông Vươn trước khi thực hiện Quyết định số 461-QĐ-UBND ngày 07-4-2009.

Việc ông Đoàn Văn Vươn yêu cầu huyện Tiên Lãng tiếp tục để ông sử dụng vào mục đích nuôi trồng thủy sản bằng hình thức “ giao đất” như giao đất nông nghiệp sử dụng lâu dài cho nông dân là không có cơ sở vì :

Một là: Đây là đất bãi bồi ven biển, thuộc quỹ đất chưa sử dụng, theo quy định tại điều 29, Điều 47 Luật Đất đai năm 1987, UBND huyện giao cho hộ gia đình, cá nhân sử dụng có thời hạn vào mục đích cụ thể ( trường hợp này là mục đích nuôi trồng thủy sản ); Điều 11 Nghị định số 04-2000-NĐ – CP ngày 11-12-2000 của Chính phủ về thi hành Luật Đất đai năm 1993 và Khoản 3, Điều 80 Luật Đất đai năm 2003 thì diện tích đất này Nhà nước cho tổ chức, hộ gia đình, cá nhân thuê, thu tiền sử dụng đất hàng năm sử dụng vào mục đích sản xuất nông nghiệp, lâm nghiệp, nuôi trồng thủy sản.
Đối với 40,3 ha đất ông Vươn được UBND huyện Tiên Lãng giao sử dụng vào mục đích nuôi trồng thủy sản tại xã Vinh Quang, đối chiếu với quy định của pháp luật xác định như sau:
- Diện tích 21ha UBND huyện Tiên Lãng giao cho ông Vươn tại Quyết định số 447-QĐ-UB ngày 4-10-1993: Thời điểm 4-10-1993 (trước ngày 15-10-1993 ngày Luật Đất đai 1993 có hiệu lực) áp dụng điểm b khoản 4 Điều 13 Luật Đất đai năm 1987 là đúng thẩm quyền (giao đất chưa sử dụng cho tổ chức và cá nhân sử dụng có thời hạn hoặc tạm thời để sản xuất nông nghiệp, lâm nghiệp); theo quy định tại điểm b khoản 4 Điều 13 Luật Đất đai năm 1987, thì việc giao đất cho hộ gia đình cá nhân sử dụng vào mục đích nông nghiệp có thời hạn là phù hợp. Luật Đất đai năm 1987 chưa quy định chế độ thuê đất.
- Diện tích 19,3ha UBND huyện Tiên Lãng giao cho ông Vươn tại Quyết định số 220-QĐ-UB ngày 9-4-1997 với thời hạn 14 năm kể từ 4-10-1993 là phù hợp với thực tế sử dụng đất của hộ ông Vươn để thống nhất một chế độ sử dụng đất trên cùng một vị trí trong điều kiện không phân định được ranh giới giữa diện tích 21 ha giao ngày 04-10-1993 và 19,3 ha giao bổ sung ngày 9-4-1997. Mặt khác, việc làm này của UBND huyện là nhằm tạo điều kiện hợp thức hóa hành vi vi phạm hành chính lấn chiếm đất của ông Vươn theo quy định tại điểm a, khoản 11, mục I, Thông tư 278-TT – ĐC ngày 7-3-1997 của Tổng cục Địa chính hướng dẫn thực hiện Nghị định 04-CP ngày 10-01-1997 của Chính phủ về thi hành Luật Đất đai năm 1993.
Đây là diện tích đất bãi bồi ngoài đê biển sử dụng vào mục đích nuôi trồng thuỷ sản, không thuộc quỹ đất nông nghiệp giao ổn định cho hộ gia đình cá nhân theo Nghị định số 64-1993-CP ngày 27-9-1993 của Chính phủ; Ông Vươn là người có hộ khẩu thường trú tại xã Bắc Hưng đã được UBND xã Bắc Hưng giao đất nông nghiệp sử dụng ổn định, lâu dài vào mục đích sản xuất nông nghiệp tại nơi sinh sống và cư trú. Không thuộc đối tượng được giao đất nông nghiệp ổn định lâu dài có thời hạn 20 năm tại xã Vinh Quang.
Khi hết thời hạn giao đất thì Uỷ ban nhân dân huyện Tiên Lãng ra quyết định thu hồi đất số 461-QĐ-UB ngày 07-4-2009 là phù hợp với khoản 10 điều 38; điều 80 Luật Đất đai năm 2003.
Việc ông Vươn khiếu nại quyết định hành chính của Uỷ ban nhân huyện Tiên Lãng đã được Toà án thành phố Hải Phòng giải quyết tại quyết định đình chỉ  số 02-2010HCPT-QĐ ngày 22-4-2010 Bản án sơ thẩm của Tòa án nhân dân huyện Tiên Lãng có hiệu lực pháp luật là căn cứ để Uỷ ban nhân dân huyện Tiên Lãng thi hành.
Việc ông Vươn được huyện Tiên Lãng giao đất tại xã Vinh Quang để nuôi trồng thủy sản theo Luật Đất đai năm 1987, nay hết thời hạn sử dụng nếu ông Vươn tiếp tục có nhu cầu sử dụng đất thì phải thực hiện các thủ tục theo quy định của pháp luật để UBND huyện Tiên Lãng cho thuê đất.

Hai là: Địa điểm đất thu hồi là khu vực đã được UBND thành phố phê duyệt Dự án Đê quai lấn Biển theo quyết định phê duyệt của UBND thành phố, việc tiếp tục cho thuê đất để sử dụng vào mục đích nuôi trồng thủy sản cần phải xem xét trên cơ sở phù hợp quy hoạch đã được cấp có thẩm quyền phê duyệt.

Ba là: Ông Đoàn Văn Vươn cố tình không chấp hành việc bàn giao đất đã hết hạn thu hồi để làm lại các thủ tục theo quy định của pháp luật mặc dù UBND huyện Tiên Lãng đã nhiều lần làm việc, hướng dẫn, giải thích, thuyết phục ông Vươn thực hiện. Ông Vươn là người địa phương khác, được huyện giao đất nuôi trồng thủy sản trên đất xã Vinh Quang, diện tích lên tới trên 40 ha nhưng không nghiêm túc chấp hành quyết định của UBND huyện; trong khi đó trên địa bàn huyện Tiên Lãng đa số các trường hợp được giao đất sử dụng vào mục đích nuôi trồng thủy sản tương tự, sau khi hết thời hạn sử dụng đất đã chấp hành nghiêm túc quyết định thu hồi đất của UBND huyện; hành vi của ông Vươn gây bức xúc trong dư luận và nhân dân địa phương.

Xuất phát từ tình hình trên, việc phải áp dung biện pháp cưỡng chế thi hành là cần thiết, đúng quy định của pháp luật để nhanh chóng ổn định tình hình địa phương và tăng cường kỷ cương pháp luật trong công tác quản lý Nhà nước về đất đai trên địa bàn. Việc cưỡng chế thi hành quyết định thu hồi đất là phù hợp với quy định tại Điều 39 Luật Đất đai năm 2003.

Ngày 24-11-2011, UBND huyện Tiên Lãng ban hành Quyết định số 3307-QĐ-UBND về việc cưỡng chế để thi hành quyết định hành chính thu hồi đất đối với ông Đoàn Văn Vươn. UBND huyện Tiên Lãng đã xây dựng kế hoạch,  chuẩn bị các điều kiện tổ chức cưỡng chế. Ngày 25-11-2011, UBND huyện ban hành Quyết định số 3312-QĐ-UBND về việc thành lập Ban chỉ đạo cưỡng chế do đồng chí Phó Chủ tịch UBND huyện làm trưởng Ban chỉ đạo, lập các Tổ công tác như: tổ bảo vệ, tổ kiểm kê, kê biên, niêm phong tài sản, tổ tháo dỡ, cắm mốc bàn giao diện tích đất thu hồi cho UBND xã Vinh Quang quản lý.

Để đảm bảo tài sản đối với hộ ông Đoàn Văn Vươn, UBND huyện đã có Thông báo số 341 ngày 30-11-2011 thông báo để ông Vươn chủ động di dời tài sản, vật dụng sinh hoạt, bàn giao lại diện tích đất thu hồi cho UBND huyện trước ngày 18-12-2011; Ngày 02-12-2011, UBND huyện có Công văn số 753-UBND-TNMT, Công văn số 754-UBND-TNMT giao cho UBND xã Bắc Hưng (nơi sinh và cư trú của ông Vươn), UBND xã Vinh Quang (nơi ông Vươn sử dụng đất) phối hợp với Mặt trận tổ quốc, các tổ chức đoàn thể xã và thôn để vận động, đôn đốc ông Vươn tự giác thực hiện việc bàn giao diện tích đất thu hồi.

Liên tục trong các ngày 07-12-2011, ngày 10-12-2011, ngày 21-12-2011 UBND xã Bắc Hưng, UBND xã Vinh Quang đã tổ chức các Đoàn đến gia đình ông Đoàn Văn Vươn tại thôn Thúy Nẻo (nơi gia đình ông Vươn cư trú), gặp mặt ông Vươn tại đầm vùng và tại UBND xã Vinh Quang để vận động bản thân và gia đình ông Vươn thực hiện, nhưng ông Vươn không tự nguyện bàn giao đất thu hồi. Ngày 20-12-2011 UBND xã Bắc Hưng và ngày 22-12-2011 UBND xã Vinh Quang có báo cáo kết quả vận động và kiến nghị UBND huyện tổ chức cưỡng chế đối với ông Vươn. Xét thấy sau thời gian vận động, nhưng ông Vươn không tự giác chấp hành nên ngày 29-12-2011, UBND huyện ra thông báo số 228-TB-UBND thông báo ngày tổ chức cưỡng chế gửi ông Đoàn Văn Vươn,  7 giờ 30 phút ngày  05 tháng 01 năm 2012 tổ chức cưỡng chế thu hồi đất theo kế hoạch cưỡng chế của huyện.

Tại khu đầm ông Vươn đang sử dụng; ông Vươn và những người liên quan đã bố trí 3 lớp hàng rào để ngăn cản lực lượng cưỡng chế. Khi tổ công tác làm nhiệm vụ rà, phá bom, mìn cùng lực lượng công an làm nhiệm vụ đảm bảo an ninh trật tự vào tới hàng rào thứ 3 cách khu vực vùng cưỡng chế 100 m thì các đối tượng bên trong nhà coi đầm đã kích nổ mìn tự tạo chôn sẵn dưới đất. Tổ công tác làm nhiệm vụ tiếp cận nhà coi đầm thì bị các đối tượng bên trong nhà dùng súng đạn hoa cải bắn, làm bị thương 06 đồng chí là cán bộ, chiến sỹ Công an huyện và Ban chỉ huy quân sự huyện.

Các cán bộ, chiến sỹ bị thương đã được kịp thời cấp cứu tại chỗ và đưa lên tuyến trên điều trị.
Các lực lượng tham gia cưỡng chế tạm thời rút ra ngoài khu vực trên và báo cáo thành phố. Được sự chỉ đạo của Giám đốc Công an thành phố, các lực lượng nghiệp vụ của Công an thành phố phối hợp với Công an huyện và các đơn vị khác nhanh chóng triển khai phương án bao vây truy bắt các đối tượng gây án.

Sau khi kiểm tra toàn bộ khu vực đầm vùng này, các lực lượng tham gia cưỡng chế đã tiến hành các công việc để thu hồi diện tích trên, bàn giao cho UBND xã Vinh Quang quản lý.

Hiện nay Công an thành phố đã khởi tố vụ án trên với tội danh giết người; chống người thi hành công vụ, đã có Báo cáo số 214-TTXH ngày 11-01-2012 về nội dung, diễn biến và kết quả điều tra ban đầu vụ án giết người, chống người thi hành công vụ ngày 5-1-2012 tại Vinh Quang, Tiên Lãng.
Sau khi sự việc xảy ra, quần chúng nhân dân, nhất là nhân dân các xã khu vực ven biển rất bất bình, đề nghị các cơ quan chức năng phải sớm đưa ra xét xử nghiêm minh những người cố tình chống đối, coi thường pháp luật.

Đến nay, tình hình trên địa bàn xã Vinh Quang và toàn huyện ổn định, các hoạt động diễn ra bình thường. Một điều quan trọng là việc cưỡng chế thu hồi đất đối với ông Đoàn Văn Vươn đã được quần chúng nhân dân trong huyện đồng tình, ủng hộ.

4. Về Công văn số 291 ngày 25-6-2010 của Thẩm phán Ngô Văn Anh (Tòa án nhân dân thành phố Hải Phòng) trả lời ông Đoàn Văn Vươn.

Qua ý kiến của Tòa án nhân dân thành phố, vào tháng 03 năm 2010, Tòa án nhân dân thành phố Hải Phòng thụ lý hai vụ án hành chính phúc thẩm giữa ông Đoàn Văn Vươn kiện UBND huyện Tiên Lãng về quyết định thu hồi đất và vụ án thứ hai ông Vũ Văn Luân kiện UBND huyện Tiên Lãng về quyết định thu hồi đất. Trong quá trình giải quyết vụ án ông Vũ Văn Luân, Tòa án đã lập biên bản tạo điều kiện để các đương sự thỏa thuận với nhau về giải quyết vụ án, theo điều 3 của Pháp lệnh thủ tục giải quyết các vụ án hành chính. Sau đó ông Vũ Văn Luân rút đơn kháng cáo, Tòa án nhân dân thành phố Hải Phòng đã ra quyết định đình chỉ xét xử phúc thẩm. Đối với vụ án Đoàn Văn Vươn, Tòa án nhân dân thành phố không lập biên bản về sự thỏa thuận giữa ông Vươn và UBND huyện Tiên Lãng. Trên cơ sở hoàn toàn tự nguyện, ông Vươn đã rút đơn kháng cáo và Tòa án đã ra quyết định đình chỉ vụ án, giữ nguyên quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng.

Sau khi quyết định có hiệu lực pháp luật, ông Vươn có đơn khiếu nại gửi Tòa án thành phố. Do sơ xuất trong việc nghiên cứu và trả lời đơn, thẩm phán Ngô Văn Anh đã có sự nhầm lẫn giữa trả lời ông Luân thành trả lời ông Vươn. Nội dung của công văn này nếu trả lời ông Vũ Văn Luân là hoàn toàn chính xác. Tuy có sự nhầm lẫn nhưng về bản chất vụ án không thay đổi

(Không có tác giả)

Nguồn báo : baohaiphong.com.vn

Video 1 SỐ VỤ CƯỠNG CHẾ ĐẤT BẰNG VŨ LỰC

8888888888888888

Tướng Thước: "Vụ Tiên Lãng là một tổn thất chính trị lớn"


Nói cho cùng, dù là chủ trương đúng hay lý lẽ đúng, mà chủ trương ấy đẩy người dân vào tù; chiến sĩ lực lượng vũ trang bị bắn thương tích thì việc cưỡng chế đó được mấy chục ha hay mấy trăm ha đất vẫn đều là cái giá quá đắt.

Những ngày cuối năm Tân Mão, bên cạnh những lo toan bận rộn cho ngày Tết Nguyên đán sắp tới gần, dư luận cũng không quên dành sự chú ý cho hai vụ án đang gây xôn xao: xét xử sát thủ Lê Văn Luyện, và vụ việc chống người thi hành công vụ trong việc cưỡng chế đất tại Tiên Lãng, Hải Phòng.

Trung tướng Nguyễn Quốc Thước, nguyên Tư lệnh Quân khu 4, đại biểu Quốc hội khóa IX, X, XI, cũng không ngoại lệ. Mang nặng những tâm tư, trăn trở lão tướng 86 tuổi chia sẻ suy nghĩ của ông về 'vụ án Đoàn Văn Vươn':

Theo tôi, sai lầm lớn nhất trong toàn bộ việc này là dư âm và hậu quả của nó sẽ không chỉ dừng lại ở phạm vi Tiên Lãng, Hải Phòng; mà sẽ tác động đến tình hình chung của toàn đất nước.

Những việc tranh chấp đất đai, mâu thuẫn giữa nhân dân với chính quyền đã xảy ra từ cách đây 20 năm, từ những năm 1990 - 1992. Nhiều địa phương đã phải rút kinh nghiệm rồi, nhưng 20 năm sau một cấp ủy, chính quyền để xảy một sự việc như thế này là một vấn đề không thể chấp nhận được.

Sự việc đúng - sai sẽ còn phải thẩm tra nhiều trên cơ sở các văn bản luật, và Luật đất đai hiện nay vẫn còn nhiều nhược điểm; nhưng dù thế nào đi nữa thì việc để xảy ra sự việc vẫn không thể được. Chưa nói đến việc có thể có việc làm sai luật hay có những động cơ không trong sáng ở phía chính quyền địa phương đằng sau, thì cái sai càng đặc biệt nguy hiểm.

Tướng Nguyễn Quốc Thước

Nói cho cùng, dù là chủ trương đúng hay lý lẽ đúng, mà chủ trương ấy đẩy người dân vào tù; chiến sĩ lực lượng vũ trang bị bắn thương tích thì việc cưỡng chế đó được mấy chục ha hay mấy trăm ha đất vẫn đều là cái giá quá đắt. Tính chất chính trị của vụ việc sẽ có những tác động sâu xa đến chế độ này như thế nào?

Có thể nói, chủ trương của các cấp lãnh đạo trong hệ thống chính quyền địa phương trong vụ việc này đã không trên cơ sở vì lợi ích của quốc gia và nhân dân; đặc biệt là lợi ích quốc gia là trên hết.

Cho dù luật có thể có hạn chế, nhưng một cấp ủy vì dân sẽ biết cách hạn chế được những thiệt hại đó. Còn việc Luật hiện nay có phù hợp không thì ta phải chờ Quốc hội bàn bạc.

Ông Phạm Văn Danh, nguyên Bí thư đảng ủy xã Vinh Quang: "Để thực hiện "canh bạc" với trời đất, ông Đoàn Văn Thiểu, bố của Vươn đã phải bán đàn vịt 1.000 con và 20 tấn thóc. Vươn huy động tất cả anh chị em cùng bà con, làng xóm cùng tiến ra vùng biển hoang... Nhiều năm vật lộn với trời đất được đền đáp bằng bờ kè dài chừng hai km, tạo nên bãi bồi màu mỡ, giải quyết công ăn việc làm cho nhiều lao động địa phương. Khu đầm còn là lá chắn vững chãi cho khu dân cư phía trong đê. Tôi và cả xã Vinh Quang không ngờ Vươn làm được và thành công"

Ông Ngô Ngọc Khánh, Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng "Anh Vươn không phải người tốt. Nói đúng ra, anh Vươn chẳng có công lao gì, cũng chẳng phải là người đi đầu vì sử dụng hàng chục ha và thu lời nhưng không đóng góp gì cho địa phương. Đặc biệt từ năm 2007 đến nay, anh hoàn toàn ăn không. Anh đắp đê để thu lợi cá nhân chứ có ích gì cho xã hội"

Theo Vnexpress

Để xảy ra hậu quả này, không chỉ chính quyền Tiên Lãng, mà những lãnh đạo cấp trên như TP Hải Phòng, bộ ngành phải đều phải chịu trách nhiệm. Tôi rất ngạc nhiên một sự việc nghiêm trọng như vậy đã xảy ra mà đến giờ này các cấp lãnh đạo Hải Phòng vẫn chưa hề có tuyên bố gì chính thức, vẫn chỉ để ông Chủ tịch huyện Tiên Lãng phát biểu.

Không lẽ Tỉnh ngồi đó, để mặc Huyện và Xã tự làm gì thì làm?

Dù sao vẫn còn may dân mình rất hiền lành, kiên nhẫn, và nghe theo lời của Đảng và Nhà nước. Cho nên có những việc người dân biết mình bị thiệt hại nhưng họ thấy thôi dân mất nhưng Nhà nước được thì cũng thế cả, nên người dân kiên nhẫn chứ không phải họ không biết gì đâu. Nhưng cũng có những người không kiên nhẫn, kiềm chế được thì xảy ra manh động. Đây là lỗi của những lãnh đạo cấp ủy.

Qua báo chí, tôi đọc lời phát biểu của ông nguyên Bí thư đảng ủy xã Vinh Quang, Tiên Lãng, người đã giao đất cho anh Đoàn Văn Vươn mười mấy năm trước thấy rất nhiều vấn đề. Ông là người thế hệ trước, là người giao đất và chứng kiến người nông dân ấy vỡ hoang từ những ngày đầu. Ông cũng là người nắm rõ chủ trương và hoàn cảnh của người dân nhất.

Những anh sau này mới lên thì đã biết gì, sao nắm được những lịch sử ấy mà lại hồ đồ cho rằng "anh Vươn không có công lao gì", rồi dùng quyền lực cá nhân áp đặt.

Chưa nói sau những việc này là động cơ gì thì còn sâu xa hơn nữa. Những người đó sao đại diện cho dân được.

Theo tôi sau vụ này, toàn bộ các cấp từ tỉnh huyện xã, đến tòa án, quân đội, công an đều phải nghiêm túc ngồi lại kiểm điểm và nghiêm khắc rà soát kỷ luật, làm rõ trách nhiệm của từng cá nhân.

Mọi việc cụ thể còn phải chờ cơ quan chức năng điều tra tỉ mỉ, nhưng có điều rõ ràng vụ việc Tiên Lãng là một tổn thất chính trị lớn cho uy tín của các cấp ủy và chính quyền Hải Phòng và ảnh hưởng xấu đến cả nước.


CHUYỆN VUN VẶT 1 TUẦN NAY

Đây chỉ là đóng để chộp ảnh thôi


Quà tặng từ Đăk lăk


Hơn một tuần rồi,kể ra cũng lắm chuyện,tuy ko có bài lên blog nhưng thi thoảng vẫn ghé coi có chi mới ko? dưới đây là những gì đã có :

Người bạn thân ở Đăk lắk vừa gửi cho một món quà đó là một giờ hoa Phong lan,theo bạn thì đó là Lan Nghinh xuân.Chà cái ny giừ mới nghe mà cũng gời mới thấy.Tuy nhiên hoa thì không lạ nhưng có điều đặc biệt là được đóng trong một cái thùng giấy to tướng.Hoa được bọc giấy cẩn thận chu đáo.Bạn còn hướng dẫn cách chăm sóc và khiêm tốn nói rằng "Bạn thông cảm" Chà ! Nói thật theo mình nghĩ thì của ko đáng bao nhiêu nhưng tình thì rất nặng.Hết lời cảm ơn bạn ! Ko biết nói sao nữa!



Giò lan có tên là Nghinh xuân này được gửi từ Đăk Lăk

Đám cưới con gái Hùng phệ

Chà ! Nói thế chứ thằng Hùng nó cưới con gái đầu làm cũng quy mô thật.Hôm ở họ gái ở Nghệ an nó làm cũng bài bản,khách đông,thấy toàn vip .Mình được phân công tiếp khách và chúc riệu vì chắc là nó cũng nhìn có năng lực xã giao và cũng chơi được riệu .Bọn kia thì mài sừng tê giác uống để chống say,còn mình thì đêk cần,cứ hai cốc nước sôi để nguội chơi vào là OK được tất.Mình uống với bên họ nội tỳ tỳ mà đêk say.Khi họ nội đến mình cũng choáng 40 người từ Hà nội có cả mẹc với au-đì...Choáng.Đúng là Hùng pệ nó quảng cáo đúng thật.Nhưng mình biết được nó vô đây thì chắc yếu hơn mình thế là mình cứ tu 100% mà nỏ chi...Nói chung bựa đó thì chấp nhận được.

Nhưng đến lượt ra Hà nội thì quá thất vọng.Khi nghe đám được tổ chức ở K/s 5 sao Nikko của nhật,mình phải hỏi mấy chuyên gia về du lịch xem ăn trên 5 sao có chi đặc biệt ko? Thằng thắng nó hướng dẫn một số cái nhỏ nhẵn những pải để ý...Vào trận mình rón rén,nghiện thuốc mà ko giám hút.Ngoài sảnh họ trai giớ thiệu : nhóm này từ pháp về,nhóm này từ Đức về,nhóm này từ Sài gòn mới ra chiều nay...thấy cũng kinh.Mình nghĩ quả này mệt rồi đây

Vào cuộc từ đầu chí đuôi không có chi là đặc biệt.Chỉ có hai chái Booc đô cho 10 người/1 bàn.Mình ngĩ trong bụng chắc đây là khai vị hóa ra có đâu chỉ chừng đó.Món ăn thì mình không nói vì nó quá tế nhị.Rồi đến chuyện nhân viên rót rượu cũng không chuyên nghiệp vẫn để chảy cả tay mình.Ở nhà Thằng Thắng nó bảo 5 sao là cứ 1 bàn là một người phục vụ ! Làm chi có chuyện đó .Thường thôi.

Hồi mình ở Sài gòn ăn tiệc,đúng là nó đứng vòng tay đứng sau mình tất cả các thứ nó đều phục vụ giấy lau,xương xủng nó nhặt sạch,bát đũa loe nhoe là nó thay bát khác.Đi đái còn có người cầm thuốc cho mà đái,đi ra nó lau sạch sẽ luôn.Ke ke đúng là mình quá lạc hậu thật

Tóm lại,các bác Hà nội chỉ được cái món lịch sự là hơn Nghệ nhiều,còn nhậu thì thua Nghệ an và Sài gòn nhiều.Nhưng nghĩ cho cùng thì cũng may là không uống nhiều say mà có chuyện chi thì hỏng hết...

Lời xin lỗi nhóm blogger Hà nội:

Trà my,Hà và các bạn thân mến ! Cũng là do lỗi tại mình nên mới thế,Thật ra mình tin lich chương trình là 6h tối ăn cơm tại k/s Kim liên,nhưng vì có một trường hợp CAHN mời bằng được về nhà hàng Vạn tuế đường Hồ tùng Mậu Cầu diễn ăn cơm.Thế là hỏng bét hết,chả lẽ mình lại tách đoàn để đi làm thế không được.Mình vẫn biết 4 bạn chờ mình từ 5h rưỡi,Nhiệt tình quá,thôi cho mình lời xin lỗi và "hứa" sẽ khắc phục.

Đến 9h mình gọi TM thì bảo là về rồi ,chà tiếc thật

Blog Thằng xòe bị chỉ trích và đe dọa

Mới từ Hà nội về hôm qua lên mạng tý thấy trên blog Thắng xòe có bài thằng Trần cường báo chi đó hình như là thời báo kinh tế thì pải nó dọa Thắng xòe đề nghị xử lý blog này.Chỉ vì vừa qua blog này đã vạch rõ những khuất tất trong việc trao giải văn học nghệ thuật Hồ xuân hương và có một bài nói về nhà báo Trần Cường viết báo tống tiền tống tiệc chi đó.Chà chi mà lắm chuyện rứa hè? xử lý một blog đâu có dễ như Trần Cường nói.

Thôi lảm nhảm tý thôi...Bận đi nhậu ngày ông Táo lên trời tý đã

Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2012

ĐOÀN VĂN VƯƠN - TÊN CHÍ PHÈO THẾ KỶ 21


Đoàn văn Vươn


Trước, thầy tôi, nhà thư pháp Nguyễn Duy Đối dạy chúng tôi rất kỹ về tác phẩm Chí Phèo. Lời thầy sang sảng: Chí Phèo từ một nông dân hiền lành chất phác đã bị bần cùng hóa, lưu manh hóa... Ngày đó, tôi cũng đã hiểu ra, khi người ta bị bần cùng hóa thì con đường gần như duy nhất là lưu manh hóa. Để tồn tại, nếu không trộm cắp thì cũng lừa đảo, cờ bạc…Và, ở phía cuối con đường đó chính là bạo lực hóa, giống như hành động rạch mặt ăn vạ của Chí Phèo, và đỉnh cao là hành vi côn đồ, đập vỡ mảnh chai đâm chết Bá Kiến.

Hiện nay, những hành vi giống như Chí Phèo cũng không phải là hiếm gặp. Đầu năm 2012, tới tấp trên các báo tin về  Đoàn Văn Vươn, ngụ tại xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng đã cho nổ mìn, bắn xối xả vào lực lượng thi hành lệnh cưỡng chế của chủ tịch huyện Tiên Lãng. Vụ bắn trả này đã làm 6 cán bộ, chiến sỹ công an và bộ đội bị thương. Vươn chống lại chính quyền, bắn công an, bộ đội, là Vươn đã bắn vào “người nhà nước”, tức là chống người thi hành công vụ, mà cụ thể ở đây là chống lệnh cưỡng chế của chủ tịch huyện. Vươn đã nổ mìn, đã xả súng. Có nghĩa là Vương đã hành động đúng như tên Chí Phèo.

Tại sao vậy? Không lẽ đang yên đang lành, đang chuẩn bị đón mùa xuân mới, Vươn lại làm thế cho nó…oai? Sự thể là Vươn và một số nông dân khác đã đổ mồ hôi, sôi nước mắt để cải tạo vùng đầm hoang không ai nhòm ngó thành những đầm tôm trù phú. Nhà Vươn nghèo nhưng đã vay rất nhiều tiền để dầu tư vào đây. Có nghĩa là Vươn đã đã gán cả gia sản, cả mạng sống của cả nhà vào những đầm tôm này. Đầm tôm mất, mà nói đúng hơn là mất đất có nghĩa Vươn mất tất cả. Và nữa, cũng chính tại nơi này, con gái của Vươn đã bị chết đuối. Điều đó chứng tỏ rằng, trong những thước đất mà nay bị cưỡng chế thu hồi ấy có một phần máu thịt của con Vươn.

Theo một số tờ báo, thời hạn thuê đất của Vươn và bà con ở khu vực này là 20 năm, tính từ năm 1993, có nghĩa là đến năm 2013 mới hết thời hạn. Trước đó, huyện Tiên Lãng đã có quyết định thu hồi đất ở khu vực này. Bà con đã phải khởi kiện quyết định hành chính của Chủ tịch UBND huyện. Khi có thưa kiện, huyện đã hòa giải và hứa, bà con rút đơn huyện sẽ cho thuê tiếp. Thế nhưng khi bà con tin tưởng lời huyện rút đơn, thì huyện lại bội tín, ra quyết định cưỡng chế thu hồi đất.

Cuộc cưỡng chế đã diễn ra và hậu quả của nó đã xẩy ra. Hành động của Đoàn Văn Vươn là vi phạm pháp luật. Thay vì dại dột nổ súng, gài mìn, Vươn vẫn có thể khiếu nại, tố cáo hoặc khởi kiện quyết định cưỡng chế của Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng. Chắc chắn rồi đây Vươn sẽ bị trừng trị thích đáng trước pháp luật, gia đình Vươn chắc chắn sẽ thêm ngàn nỗi khó khăn. Nhưng có ích gì, nếu chỉ là xử lí Vươn mà không xem xét lại cách ứng xử của chính quyền? Tại sao, hứa với dân rút đơn để cho thuê tiếp nhưng lại đi cưỡng chế? Tại sao, chưa đến 20 năm thuê đất như quy định của pháp luật lại đi thu hồi? Tại sao, trả lời câu hỏi của báo Pháp luật TPHCM, rằng thu hồi khu đất này để giao cho ai, ông Lê Văn Hiền – Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng nói: “Việc này không thể công khai”?

Đúng rồi. Do không công khai nên có sự nghi kỵ trong dân. Do không công khai nên không thể tìm sự đồng thuận trong dân nên phải tìm cách để thu hồi, trong đó có việc thất tín để phát lệnh cưỡng chế. Do không công khai nên hậu quả mới đau đớn thế.

Rõ ràng, Đoàn Văn Vươn là tên Chí Phèo của thế kỷ 21. Nhưng, cũng nên tìm ai là Bá Kiến trong trường hợp này? Tin chắc không chỉ có một Bá Kiến thôi đâu.

Cảm ơn thằng bạn (http://thangxoe.blogspot.com/)



Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2012

CHÂN DUNG KỲ TÀI ĐOÀN VĂN VƯƠN ĐẤT TIÊN LÃNG


Khi luật pháp thiếu minh bạch,quyền lực thuộc về kẻ mạnh thì con người có thể bất chấp tất cả để bảo vệ quyền lợi cho cá nhân mình.Mặc dù có thể chết hoặc ngồi tù.Đoàn văn Vươn là điển hình...Khi không được chính quyền tôn trọng quyền lợi chính đáng của con người đã thể hiện thật đáng trân trọng



Đoàn văn Vươn


Thứ Năm, 22/07/2010-8:33

Kỳ tài đất Tiên Lãng và cuộc chinh phục lời nguyền của biển
Anh Vươn (bên trái) và tác giả bên cống Rộc

Đã biết về anh cách đây mấy năm, biết về cuộc đời đầy sóng gió và bão táp, biết cả những nỗi đau và day dứt hằn sâu tâm can con người anh, nhưng tôi chưa có dịp tìm hiểu sâu về cuộc đời nhiều bi hùng ấy. Trung tuần tháng 7 vừa qua, tôi lại có dịp về Tiên Lãng, đúng vào ngày có dự báo cơn bão Conson chuẩn bị đổ bộ vào nước ta, để ngồi với anh, nghe anh kể về cuộc chinh phục lời nguyền của biển...

Chinh phục "thần" biển

Câu tôi nói vui với anh, ngay khi biết về những việc anh đã làm, là cái tên anh nó vận vào đời anh nhiều quá. Anh tên là Đoàn Văn Vươn, sinh ra trong một gia đình có truyền thống cách mạng ở xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng, T.P Hải Phòng. Dường như, khi cha mẹ sinh ra anh đã có dự cảm về cuộc đời đứa con mình nên đã đặt cho anh cái tên lạ lạ: Vươn. Cái tên như gửi gắm một hi vọng: anh sẽ vươn ra biển khơi, chinh phục cuộc đời, chinh phục biển cả để thoả lòng mong mỏi của người cha già với nguyện ước "con hơn cha, nhà có phúc".

Đối với người dân vùng biển, biển luôn là người mẹ nuôi dưỡng những khát khao. Biển cũng là nguồn tài nguyên thuỷ hải sản vô giá và cũng là nỗi lo sợ, ám ảnh trước những cơn bão tố. Một trận cuồng phong có thể san bằng tất cả! Hơn ai hết, Đoàn Văn Vươn, người con của một vùng biển nghèo hiểu rõ điều đó. ở tuổi hừng hực chí trai, sức trẻ, anh đã đầu quân đi bộ đội. Môi trường quân đội đã thêm một lần nữa rèn giũa ý chí, nghị lực cho anh. Rời quân ngũ năm 1986, trở về địa phương, anh chỉ có một khát khao duy nhất, chinh phục chính miền đất quê mình để làm kinh tế. Để có cái ăn, để có cái mặc. Mặc dù đã nhanh chóng trang bị kiến thức bằng một tấm bằng đại học Nông lâm, nhưng anh lại từ chối làm cán bộ Nhà nước. Từ bỏ mộng quan trường ở thời điểm đó là một quyết định “lạ đời”, nhất là khi có bằng cấp trong tay. Đoàn Văn Vươn đã quyết làm một người nông dân thực thụ. Quyết làm một điều mà trước anh không ai dám nghĩ đến, chứ đừng nói là bắt tay làm.

Bỏ bằng đại học đi làm nông dân

Tiên Lãng có một địa danh gắn với sự dữ dội của biển và nghèo khó của con người: cống Rộc. Mỗi mùa mưa bão đến, sóng biển, gió biển ào ạt ngập lụt, đói kém thì sự cùng cực mà người dân nơi đây phải gánh chịu, phải chống đỡ trong kiệt quệ tinh thần, vật chất không gì diễn tả nổi. Trên một con đê trải dài ngút ngát, cống Rộc như một hiệp sỹ dũng cảm đối đầu với biển cả để bao bọc, chở che cho những người dân trót gắn đời mình vào phận biển. Nhưng sức mạnh khủng khiếp của thiên tai đã không biết bao lần bắt cống Rộc phải đầu hàng và cũng vì thế nó thành nỗi khiếp sợ mỗi khi bão biển, nước biển vượt qua phòng tuyến này. Lúc đó chỉ là mênh mông trời nước. Lòng người cũng dậy sóng theo từng con nước lớn.

Hiểu rõ điều đó, Đoàn Văn Vươn đã quyết làm một điều gần như không tưởng: chinh phục "thần" biển. Chinh phục cả nỗi khát khao không chịu đầu hàng số phận. Thế là từ cuối những năm 80, những viên đá đầu tiên được chàng trai Đoàn Văn Vươn mang đến trong cuộc trường chinh lấn biển, tạo hành lang bảo vệ để lấy diện tích khai thác nuôi trồng thuỷ sản. Chuyện đời, đâu dễ như nói.

Bằng cách nào để khuất phục biển? Đó là câu hỏi ngày đêm Đoàn Văn Vươn trăn trở. Anh đã bỏ hàng tháng trời để ăn biển, nằm biển, lắng nghe từng cơn sóng thuỷ triều lên, xuống, mải miết tìm đáp án. Không có sách vở nào dạy, không có kinh nghiệm tiền lệ nào để học theo. Chỉ có một điều đang dần lớn lên - Đó là ý chí. Bão lòng người đang dần lớn hơn bão biển. Nó dường như muốn phá tung khao khát đang bùng cháy trong anh. Đoàn Văn Vươn đối diện với hàng ngàn thách thức, suy tư. Khi đã hiểu rõ quy luật con nước, hiểu rõ thời điểm nào cần "ra tay" để bắt đầu, thì anh vấp phải không ít sự dèm pha.

Cái sự dám khuất phục "thần" biển của Đoàn Văn Vươn chả hiểu thế nào lại lan ra khắp vùng, lan ra cả các địa phương khác, trong đó có vùng đất Tiền Hải của tỉnh Thái Bình.  Anh kể: "Lúc đó có một người chuyên khai thác các vùng đất ven biển của huyện Tiền Hải tỉnh Thái Bình, để làm ăn. Khi biết tôi có ý định chinh phục vùng biển quê Tiên Lãng này, người ấy đã thông qua nhiều người thách thức tôi, rằng nếu tôi làm được, sẽ sẵn sàng mất cho tôi một chiếc xe máy đẹp. Người ấy mỉa mai, diễu cợt việc làm của tôi. Người vùng biển, nói là làm, người kia thách thức tôi chắc vì nghĩ tôi không làm nổi. Mặt khác, tôi hiểu đây còn là một sự thách đấu. Lúc đó, một chiếc xe máy đẹp có thể ví như con xe Camry bây giờ. Người thách đấu tôi không sợ, chỉ sợ Trời thách đố tôi thôi", anh nói, mắt nhìn xa xăm. "Đã thế tôi càng quyết tâm làm".

Đã có người bảo Vươn dại như con vích. Một con vật kỳ lạ của biển, là hay lôi ngược lại người ta. Nếu muốn bắt nó vào bờ, thì thay vì lôi nó vào bờ, người ta lôi nó ra... biển để nó đi theo chiều ngược lại. Cũng có người bạo mồm nói, thằng Vươn dám đi khuất phục "thần" biển là việc làm mạo hiểm.

"Vui sao nước mắt lại trào"

Nhiều năm trờiN, người dân nơi đây chứng kiến Đoàn Văn Vươn cùng anh em họ hàng quần quật lao vào cuộc trường chinh lấn biển. Có khi hôm trước làm, hôm sau sóng biển san thành bình địa. Hôm sau nữa  lại làm, sóng biển lại biến sức người thành bong bóng. Có khi nhìn thấy ít đất, đá còn bám trụ sau con sóng mà rơi nước mắt, Vươn đã tự đặt câu hỏi, thế này thì đến bao giờ? Hay là mình thất bại? Cứ thế, cứ thế, từng hạt đất bám trụ, từng viên đá trơ gan bám trụ là lại thêm một tia hi vọng. Một ngày trôi qua là khắc khoải chờ đợi một ngày mới, công sức bỏ ra không biết bao nhiêu mà kể hết.

Nói với chúng tôi, anh bồi hồi nhớ lại: "Nếu tính sơ sơ, đã có trên 20.000 m3 đất, đá được đưa đến đây, trên vùng đất ven biển Tiên Lãng mà các anh đang đứng trong cuộc chinh phục biển cả của tôi. Nói ra chính tôi cũng ngỡ ngàng,  tôi làm như mê, như say. Bởi  chỉ còn phía trước để tiến, chỉ còn biển để vươn ra. Tôi không có đường lùi, bởi thành công chỉ có cách duy nhất với tôi, đó là vươn ra biển".

Anh Đoàn Văn Vươn

Ngoài hàng chục ngàn m3 đất, đá đó, là biết bao sức người, sức của. Vừa lấn biển, chỉnh trị dòng nước triều dâng, vừa trồng cây bám đất, đã biết bao lần cây trồng lên lại bị biển nuốt trôi. Mất sạch. Tiếp tục trồng lại từ đầu, hàng ngàn cây bần, cây vẹt đã theo con sóng lẫn vào trùng khơi. Tiếp đó, không chỉ đất đá, hàng trăm tấn xi măng được đưa vào để tiếp thêm sức gắn kết thô mộc của đất và đá... Cuối cùng Trời không phụ lòng người, dòng chảy của biển ngoài đê biển cống Rộc đã bị khuất phục mà chuyển hướng. Phía chân đê có chỗ sâu gần 2 m, cốt âm, đã được nâng lên cốt dương. Từ đó hàng chục héc ta đất bãi bồi ven biển hình thành. Cũng theo đó, gần 70 ha rừng vẹt ngăn sóng biển đã bám trụ thành công. Không có tiếng vỗ tay.

Ngày nhìn thấy thành công trong mắtN, trong lòng, thoả khát khao của ước mơ ngàn đời "xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều",  lại là ngày nước mắt ầng ậc tuôn trào. Một nỗi đau câm nín, ngày đón nhận sự thành công mà có người đã nói là không tưởng đó, Đoàn Văn Vươn đã một mình đi lang thang ven biển. Đi trên chính phần đất bồi ven biển mà công sức anh đã tạo nên. Một mình vừa đi vừa lẩm nhẩm gọi tên đứa con gái xinh xắn dễ thương của mình, để tưởng nhớ đến nỗi đau và mất mát của riêng anh. Con gái anh, đứa con gái 8 tuổi ngây thơ và thân thương, nó cũng mang trong mình dòng máu chinh phục biển cả của bố đã vĩnh viễn ra đi. Và lý do cũng chính vì con nước biển trào dâng dẫn đến việc cháu chết đuối ở cống Rộc, trong chính những ngày bão tố ầm ầm, khi đó cũng là lúc anh đang chinh phục biển. Nỗi khiếp đảm khi nhắc lại chữ cống Rộc với người dân xứ này giờ trở nên thanh bình kỳ lạ. Anh đã thành công, cống Rộc trở nên yên ả trước phong ba, bão tố. Còn anh, một mình hứng nỗi đau câm lặng.

Anh không nói, nhưng vị đồng nghiệp đi cùng bảo, sự thành công trong việc trồng rừng chắn sóng, lấn biển của anh đã khiến người Nhật quan tâm. Một số chuyên gia nguời Nhật cũng đã tìm đến anh để học hỏi, trao đổi kinh nghiệm. Ngẫm ra, anh cũng là bậc kỳ tài  rồi. Vậy mà 3 năm gặp lại, kể từ ngày biết anh, anh vẫn thế, mộc mạc và thuần hậu. Những việc anh làm có trời biết, đất biết. Còn việc đời và mất mát của anh, tôi cũng chỉ chia sẻ được phần nào. Bởi có những lúc, lòng người còn dậy sóng hơn biển cả. Đứng với anh trên con đê nơi có cống Rộc, phóng tầm mắt nhìn ra, ngút ngát một mầu xanh,  mầu xanh tươi từng thấm đẫm cả máu, mồ hôi và công sức. Phía xa hình như đang có một cơn giông...

Quang Trung

Nguồn Doisongphapluat.com.vn




ĐỒ...CHÓ !










Hình vui cực chất 07-01-2012




Dạo này tự nhiên lại thấy chán Blog
Đọc mãi thấy cũng chán.viết thì không viết được
Chó chết nhăn răng tưởng chó cười
Đúng là Chó Đ.Lợn




Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

Nghệ an : Youtube: PHÓ CÔNG AN XÃ DÙNG SÚNG DỌA DÂN




Sửng sốt xem cảnh phó công an xã chĩa súng vào người dân


Mấy ngày đầu năm 2012, huyện Yên Thành (Nghệ An) bàn tán xôn xao vụ ông phó Công an xã Công Thành ngang nhiên chĩa súng đe dọa và bắn người dân trong một vụ mâu thuẫn cá nhân.

Như Dân trí đã đưa tin, trước đó vào trưa ngày 1/1/2012, do mâu thuẫn cá nhân với ông Thái Danh Giá, ông Nguyễn Văn Vị - Phó CA xã Công Thành - đã lôi kéo “đàn em” đến gia đình ông Giá để gây sự. Tại đây, ông Vị có nổ một phát súng (đạn hơi cay). Sau tiếng súng, cháu Thái Bá Hiếu, 4 tháng tuổi, cháu ông Giá, phải nhập viện. Đến hôm nay (4/1/2012), cháu Hiếu vẫn đang phải cấp cứu tại BV Nhi Nghệ An với biểu hiện nôn mửa, bú ít, hoảng loạn trong khi ngủ...
 
Một số hình ảnh phản cảm cắt ra từ clip vụ việc nói trên:
  
Ông Vị lao vào đập phá cửa nhà ông Giá... trong sự can thiệp của mọi người.
 
Mặc dầu được người dân can ngăn, nhưng ông Vị vẫn cố tình lao vào nhà để hù doạ gia đình ông Giá.
 
Ông Vị cầm súng và buông lời đe dọa.
 
 Ông Vị chĩa súng vào một người dân khiến người này hoảng hồn.
 
Vỏ viên đạn được người dân nhặt lại.
  
Nguyễn Duy

Nguồn Dân trí